https://youtu.be/5FeN0HXEiNA?si=9jvrJ70YPiy_Ad37

Có bao giờ bạn trải qua một đêm không ngủ, trong lòng chất đầy những điều không thể nói với ai, và rồi bạn mở một cuốn sổ ra, viết xuống vài dòng? Bạn tưởng mình chỉ đang xả cảm xúc, nhưng thật ra, bạn vừa cứu chính mình.

Người Việt mình hay quen với việc im lặng, giữ trong lòng, “ngậm bồ hòn làm ngọt.” Nhưng càng im lặng, nỗi đau càng nén lại, càng nặng thêm. Viết chính là cách bạn mở một cánh cửa nhỏ để hơi thở được thoát ra.

Khoa học đã chỉ ra rằng khi chúng ta viết xuống cảm xúc, não bộ giảm bớt căng thẳng, tinh thần bớt rối loạn. Còn theo góc nhìn tâm linh, viết giống như một nghi lễ: bạn đặt nỗi đau, niềm vui, cả sự bất lực của mình lên trang giấy. Trang giấy không phán xét, không bỏ rơi, chỉ lặng lẽ lắng nghe.

Người xưa có câu “ngôn dĩ tải đạo” — chữ nghĩa không chỉ để ghi chép, mà còn để gánh vác tâm hồn. Viết xuống, tức là bạn đang trút một phần gánh nặng cho chính mình.

Tôi từng có những ngày chẳng còn gì ngoài một cây bút và một cuốn sổ cũ. Tôi viết trong nước mắt, viết như để bấu víu vào sự sống. Và từ những trang giấy thô sơ đó, tôi tìm lại được bản thân mình.

Từ vài trang viết để không gục ngã, tôi đi đến 13 cuốn sách được xuất bản. Điều làm tôi ngạc nhiên nhất không phải là số lượng sách, mà là việc có những người đọc tìm thấy chính họ trong những dòng chữ của tôi. Viết không chỉ cứu tôi, mà còn chạm đến những linh hồn khác ngoài kia.

Người Việt mình thường được dạy: “Nhịn đi cho yên chuyện.” Nhưng bạn có để ý rằng càng nhịn, càng im, thì cơn giận hay nỗi buồn lại càng lớn? Sự im lặng quá lâu chẳng khác nào một quả bom nén.

Viết là cách biến quả bom ấy thành một câu chuyện. Và khi nó trở thành câu chuyện, bạn có thể nhìn lại bằng đôi mắt bình thản hơn. Đó là lúc bạn thấy: hóa ra mình vẫn có thể đứng dậy.

Không ai có thể viết giống bạn. Mỗi chữ bạn viết mang theo dấu ấn độc nhất vô nhị của cuộc đời bạn. Đó là lý do viết không chỉ để chữa lành, mà còn để xây dựng thương hiệu cá nhân.

Ở Việt Nam bây giờ, ai cũng nói về thương hiệu cá nhân, nhưng thương hiệu thật sự không phải là logo, là hình ảnh bóng bẩy trên mạng xã hội. Thương hiệu thật sự chính là câu chuyện bạn dám kể, sự thật bạn dám bày ra, và năng lượng người khác cảm nhận từ những dòng chữ của bạn.

Có một điều ít ai nói: viết còn có thể trở thành nghề, một nguồn thu nhập. Từ blog cá nhân, bài báo, nội dung trên mạng xã hội, đến sách, ebook, khóa học online — tất cả đều bắt đầu từ viết.

Nhiều bạn nghĩ chỉ nhà văn mới sống được bằng chữ, nhưng thực tế không phải vậy. Chỉ cần bạn biết cách biến trải nghiệm thành giá trị, và giá trị thành sản phẩm, thì chữ nghĩa có thể nuôi sống bạn.

Chính vì thế, tôi đã tạo nên khóa học Viết 3 trong 1— một hành trình dành cho những ai muốn đi xa hơn với viết lách:

  • Viết để chữa lành: để bạn không còn phải ôm những nỗi đau một mình.
  • Viết để xây dựng thương hiệu cá nhân: để câu chuyện bạn kể trở thành di sản, để người khác biết đến bạn vì sự thật bạn mang lại.
  • Viết để kiếm sống: để chữ nghĩa không chỉ sưởi ấm tâm hồn, mà còn mang lại sự tự do trong cuộc đời.

Đây không phải một khóa học khô khan. Nó là hành trình tôi đã đi qua, gom góp lại, để bạn có thể bắt đầu ngay từ hôm nay mà không phải mất nhiều năm loay hoay.

Một trang giấy trắng có thể là nơi bạn bắt đầu lại cuộc đời.
Bạn không cần phải là nhà văn, cũng không cần phải giỏi ngay từ đầu. Bạn chỉ cần dám viết. Và chính trong từng dòng chữ run rẩy ấy, bạn sẽ tìm thấy một phiên bản khác của mình — mạnh mẽ hơn, bình yên hơn, tự do hơn.

Nếu bạn muốn đi xa hơn với hành trình viết, hãy ghé https://garinguyen.com hoặc gửi email cho tôi tại garinguyen.0112@gmail.com.
Bởi khi bạn viết xuống, bạn không chỉ kể chuyện. Bạn đang cứu chính mình. Và biết đâu, bạn cũng đang cứu cả một ai đó ngoài kia.


Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *