Thoát Khỏi Cái Bẫy So Sánh – Gari Nguyễn
Cái bẫy khiến bạn mệt mỏi mỗi ngày
Bạn biết không, điều khiến chúng ta khổ không hẳn vì nghèo hay xấu. Nguyên nhân thật sự là cái bẫy so sánh.
Mỗi ngày mở điện thoại, ta tự kết án mình:
- Tại sao chưa bằng người khác?
- Tại sao bạn bè lương gấp đôi?
- Tại sao người yêu cũ hạnh phúc hơn?
Mạng xã hội giống như chiếc gương méo mó, chỉ phơi bày “ánh sáng” của người khác và khiến ta đem “bóng tối” của mình ra so sánh.
Tại sao so sánh lại nguy hiểm?
Từ nhỏ, nhiều người lớn lên cùng “cái bóng con nhà người ta”. Điểm cao vẫn chưa đủ. Vào đại học chưa đủ. Đi làm ở tập đoàn lớn cũng chưa đủ. Lúc nào cũng có ai đó hơn mình.
Ngay cả khi sang Mỹ, sống tại Silicon Valley, Gari Nguyễn cũng từng rơi vào vòng xoáy này. Ở đây không ai so sánh bạn với hàng xóm, nhưng bạn tự so sánh mình với cả thế giới. Bạn bè thăng chức, khởi nghiệp triệu đô, còn bạn cảm thấy mình chẳng là gì.
Nhà tâm lý học Leon Festinger từng nói: “Con người không định nghĩa mình trong khoảng trống, mà luôn nhìn sang người khác để biết mình là ai.” Nhưng khi so sánh vượt quá giới hạn, nó không còn là động lực, mà trở thành xiềng xích.
Những câu chuyện thật
- Một cô gái 26 tuổi với mức lương 15 triệu sống ổn, vui vẻ. Nhưng khi biết bạn học lương 40 triệu, cô bỗng thấy công việc như nhà tù. Cô thức khuya, thi chứng chỉ, chạy deadline – không phải vì đam mê, mà vì sợ bị bỏ lại.
- Một chàng trai tập gym lại ngày càng tự ti khi lướt Instagram. Anh so sánh cơ thể mình với những tấm ảnh chỉnh sửa, filter, thậm chí dùng steroid. Anh quên rằng đó chỉ là “bản dựng giả” của người khác.
Cả hai đều mắc kẹt trong cùng một chiếc bẫy.
5 chiến lược thoát khỏi bẫy so sánh
Theo Gari Nguyễn, đây là 5 cách bạn có thể áp dụng ngay:
- Đặt lại timeline: Thành công ở tuổi 22 hay 35 không nói lên bạn thua hay thắng. Cuộc đời bạn là một cuộc marathon riêng, không phải tiếp sức với ai.
- Giới hạn tiếp xúc: Unfollow, block, mute những tài khoản khiến bạn tự ti. Không phải yếu đuối, mà là mạnh mẽ khi biết chọn thứ nuôi dưỡng tâm trí.
- Tái định nghĩa “đủ”: Đủ không phải là nhà lầu, xe hơi. Đủ có thể là 8 tiếng ngủ ngon, 3 bữa cơm yên ổn, một công việc vừa phải và thời gian cho gia đình, thú cưng.
- Thực hành biết ơn: Mỗi tối viết 3 điều bạn biết ơn. Não bộ không thể vừa biết ơn vừa tự ti cùng lúc. Bạn sẽ thấy mình đã có nhiều hơn bạn nghĩ.
- Kể câu chuyện của riêng mình: Viết ra để soi lại, để chữa lành, để biến hành trình thành dấu ấn riêng. Khi bạn sống bằng câu chuyện của chính mình, bạn không còn cần so sánh nữa.
Bài học cuối cùng
So sánh không giúp bạn tiến bộ – nó chỉ khiến bạn ghét bản thân nhanh hơn. Đối thủ duy nhất bạn cần vượt qua là chính bạn trong gương.
Bạn không ngã vì thiếu đôi cánh, mà vì nhìn bầu trời của người khác quá lâu. Hãy ngẩng đầu, ngắm lại bầu trời riêng, và bạn sẽ thấy: mình đã đủ từ rất lâu rồi.
Gari Nguyễn hiện là tác giả của 13 đầu sách đã xuất bản tại Việt Nam, đang sinh sống và làm việc tại Mỹ. Cô tin rằng viết lách là con đường để thoát khỏi bẫy so sánh, biến vết thương thành thương hiệu, và tìm lại giá trị thật của bản thân. Xem thêm các chương trình học viết lách và nhận tư vấn hướng nghiệp của Gari Nguyễn tại: https://garinguyen.com/hoc-cung-gari/
Leave a Reply